MATHIƠ – VUA CÁC VUA
Những
lời cảnh báo có tính cách
đời đời
Mathiơ 7.13-23
1. Trong tờ tạp chí Texas Monthly mới đây, tôi
có đọc thấy những cơn bão lốc giết người từng xoáy qua vùng nông thôn cướp đi
nhiều sinh mạng mỗi năm. Vào ngày 18 tháng 5 năm 1902, một cơn bão lốc xoáy qua
vùng Goliad lấy đi 114 sinh mạng, có 40 người đang dự một buổi thờ phượng tại
nhà thờ. Nhiều cơn bão khác nối theo sau trong nửa thế kỷ đầu tiên. Các thị
trấn nhỏ như Sherman, Bellevue, Cedar Hill, Slidell, Zephyr, và Mobeetie tất cả
đều đã ngó thấy sự hủy diệt khủng khiếp. Cơn bão lớn vào năm 1947 hủy diệt ba
tiểu bang trừ ra thị trấn Glacier và để lại dấu tích thiệt hại khoảng 200 dặm.
Vào ngày 11 tháng 5 năm 1953, 114 sinh mạng khác bị mất tích khi một trận bão
khủng khiếp đỗ vào thành phố Waco.
Một số trẻ em bị chôn vùi dưới một rạp hát khi cả toà nhà bị sụp xuống.
Trong thập niên 1950, các
nhà khí tượng học của ngành hàng không bắt đầu hiểu rõ cách các trận bão lốc
xoáy hình thành. Trong vòng mấy năm trời, nhiều hệ thống cảnh báo mọc lên và
thiệt hại về nhân mạng được thu nhỏ lại. Ngày nay có ít người chết so với loại
bão tố khủng khiếp nầy. Lý do chính cho tình trạng ít thiệt hại nầy là các hệ
thống cảnh báo sớm sủa đó. Các thứ máy báo động bão, rađa Doppler, truyền hình
và đài phát thanh đang cảnh báo cho chúng ta biết mối nguy hiểm đang tới gần.
Các loại còi báo động hú lên. Dân chúng có thì giờ để lo liệu. (Theo quyển
“Lốc Xoáy” do William Hauptman viết, tháng 7 1996, trang 67).
2. Những lời cảnh báo thật
rất kỳ diệu. Chúng cung ứng cho chúng ta thời gian để tránh thoát sự hủy diệt
sắp xảy tới. Trong mấy ngày vừa qua, những lời cảnh báo sớm về trận bão cấp 8
Bertha không nghi ngờ chi nữa đã ngăn ngừa được thiệt hại lớn về nhân mạng.
Cũng một thể ấy, vì Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta, Ngài đã để Ngôi Lời lại
cho chúng ta, là Kinh Thánh, giống như một “hệ thống cảnh báo sớm” cho cõi đời
đời. Hết thảy chúng ta đều sẽ chết một ngày kia. Hết thảy chúng ta đều sẽ ở
trong cõi đời đời, trong thiên đàng hay trong địa ngục. Hêbơrơ 9.27 chép: "Theo như đã định cho loài người phải chết một
lần, rồi chịu phán xét”.
3. Trong phân đoạn nầy,
Chúa Giêxu đang đi tới phần kết luận của Bài
Giảng Trên Núi. Bắt đầu ở chương 5, Chúa Giêxu đưa ra một bài giảng thật là tuyệt vời
nói về sự sống trong Vương quốc của Ngài. Trong những câu kết nầy, Ngài ban ra
cho chúng ta những lời cảnh báo sớm bằng cách mô tả Hai Cánh Cửa, Hai
Thứ Cây và Hai Loại Thầy.
I. HAI CÁNH
CỬA (các câu 13-14).
A. Một lời cảnh báo: "Hãy vào
cửa hẹp" (câu 13a).
1. Chúa Giêxu đang giới thiệu hai cánh cửa, hai con đường mà chúng ta
phải chọn lấy. Có một cánh cửa dẫn tới "sự hủy diệt" và một cánh cửa
dẫn tới "sự sống". Trước khi mô tả hai cánh cửa theo từng chi
tiết, Ngài cảnh báo chúng ta phải đưa ra một sự lựa chọn đúng đắn.
2. “Cửa Hẹp” là cửa gì? Cửa ở đây không phải là đồ vật mà là ai đó.
a. Ngài đã phán trong Giăng 10.9: "Ta
là cái cửa: nếu ai bởi ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi”.
b. Ngài đã phán trong Giăng 14.6: "Vậy
Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì
không ai được đến cùng Cha”.
3. Khi chúng ta tuyên bố Chúa Jêsus là con đường duy nhất dẫn tới thiên
đàng, có nhiều người nghĩ sở dĩ như vậy là vì chúng ta được đưa vào theo lối
nầy, vì con đường nầy phù hợp với tính khí của chúng ta, hoặc vì chúng ta tin
mù quáng hay tin bất kể. Ngược lại, chúng ta tuyên bố Chúa Jêsus là con đường
duy nhất dẫn tới thiên đàng vì đây là sự mặc khải lẽ thật của Đức Chúa Trời.
a. Chúa Jêsus không nói Ngài là một trong những con
đường để cho người ta được cứu rỗi hay Ngài là một trong những
cánh cửa dẫn tới thiên đàng. Ngài phán: Ngài là đường đi và là con đường
duy nhất!
b. Phierơ đã tuyên bố trong Công vụ Các sứ đồ 4.12: "Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở
dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó
mà được cứu”.
c. Phaolô đã nói trong I Timôthê 2.5: "Vì
chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung bảo ở giữa Đức Chúa Trời và
loài người, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, là người".
4. Chúa Jêsus cảnh báo chúng ta nên "vào cửa hẹp" vì đấy là cánh
cửa duy nhất dẫn tới thiên đàng.
5. Lời cảnh báo nầy rất riêng tư. Lời ấy dành cho mọi người. Lời ấy dành
cho bạn đấy. Hãy tự hỏi mình câu nầy: "Có phải tôi đang thực sự nhìn biết
Chúa Jêsus trong lòng mình không".
B. Phần mô tả cánh cửa “hủy diệt” (câu 13b).
1. Cánh cửa nầy thì “rộng” và con đường cũng “rộng”.
a. Đường lối của thế gian thì dễ dàng, hấp dẫn, rộng rãi, và buông thả.
Có ít luật lệ, ngăn cấm, hay đòi hỏi. Con đường “rộng” thì rất dễ
chịu, đáng ưa, và thậm chí hợp lý nữa, nhưng đó là con đường sai lạc!
b. Người ta đi trên con đường “rộng” và “bao quát” đều nghĩ vì họ
là “người lành” họ sẽ vào thiên đàng. Họ nghĩ rằng vì họ biết tuân
giữ đúng các thứ luật và lệ (người dòng Pharisi) hoặc đi nhà thờ, hay đã
chịu phép báptêm, hoặc dâng hiến tiền bạc, họ đang sống hiệp nghi với Đức Chúa
Trời.
2. Nó dẫn tới "sự hủy diệt".
a. Con đường nầy luôn luôn dẫn tới chỗ "hủy diệt". Chữ nầy có
nghĩa là "tàn phá". Thi thiên 1.6 chép: "Song đường kẻ ác rồi bị diệt vong". Châm ngôn
14.12 chép: "Có một con đường coi
dường chánh đáng cho loài người; Nhưng đến cuối cùng nó thành ra nẻo sự chết”.
b. Cánh cửa nầy không có một biển báo nào gắn trên đó ghi: "Con Đường
Nầy Dẫn Tới Địa Ngục". Nó không báo: "Con đường nầy dẫn tới
chỗ hủy diệt". Nếu nó báo như thế, thì chẳng một ai chịu bước vào
đó. Thực ra, đối với nhiều người, con đường đó được đánh dấu là “Thiên Đàng”.
c. Ngoại trừ Cơ đốc giáo chân thật, từng tôn giáo trên thế gian đều bước
theo cùng một đường lối. Phải trở thành một
người lành. Hãy hành xử theo giáo nghi. Hãy thực thi bổn phận của mình thì bạn
sẽ lên thiên đàng khi bạn qua đời. Không một ai trong số đó được siêu thoát.
Người nào bước theo con đường của họ đều kết thúc trong chỗ “hủy diệt”.
Cách nay mấy tuần, tôi lái xe cùng với gia đình đến dự
một buổi nhóm ở Phoenix, Arizona. Chúng tôi đặt chỗ trước tại một nhà
nghỉ dưới phố và một tấm bản đồ nhỏ cho chúng tôi biết cách để tìm ra nhà nghỉ
đó. Tôi lái xe đi vòng quanh mãi để cố gắng tìm cho ra nhà nghỉ ấy. Sau khoảng
hai giờ đồng hồ, tôi dừng lại rồi hỏi thăm người ta! Một viên cảnh sát nghĩ
không hay về tôi rồi theo dõi tôi. Sau cùng, chúng tôi đã nhìn thấy nhà nghỉ
đó. Vấn đề là ở chỗ nầy: tấm bản đồ của tôi không ký hiệu đúng mức. Chúng tôi
được cung ứng cho hướng không đúng. Cũng một thể ấy với những ai đang đi trên
con đường rộng.
3. Có “nhiều người” sẽ đi vào con đường ấy. Sự thật đó thật đáng buồn
dường bao! Hầu hết người ta trên hành tinh nầy đều đã chạy theo những hướng sai
lầm. Họ lao vào con đường rộng chớ không hướng vào con đường hẹp, con đường
rộng nầy dẫn tới sự “hủy diệt” đời đời của họ.
C. Phần mô tả cánh cửa “sự sống” (câu14).
1. Cánh cửa thì “hẹp”.
a. Một số trước giả phác hoạ cánh cửa nầy giống như loại cửa quay (như
các sân vận động sử dụng để cho vận động viên vào sân). Chúng tôi có lần đã
đi ngang qua cánh cửa ấy. Chúng tôi không thể đem theo một thứ gì hay một ai
cùng với mình.
b. Không một người nào bước vào cánh cửa nầy do tình cờ hết. Chúa Jêsus
đã phán trong Luca 13.24 như sau: "Ngài đáp
rằng: Hãy gắng sức vào cửa hẹp, vì, ta nói cùng các ngươi, nhiều người sẽ tìm
cách vào mà không vào được”.
2. Con đường rất “khó” vào. Người nào
thực sự đi theo Đấng Christ sẽ tìm thấy sự sống của mình là rất “khó”. Chúng ta không
nộp trả gì để được cứu nhưng sự cứu rỗi đó rất là đắt giá. Khi một người thực
sự được cứu, người đồng hoá hoàn toàn với Chúa Jêsus và tuyên bố chiến tranh
với Satan và Satan tuyên bố chiến tranh với người.
3. Con đường đó dẫn tới "sự sống". Chúa Jêsus đã
phán trong Giăng 11.25: "Đức Chúa
Jêsus phán rằng: Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc
dầu đã chết rồi”.
4. Những ai tìm được sự sống, họ rất là “ít”. Những người
tin Chúa không phải “ít” vì cánh cửa “hẹp” hay nhỏ đâu!
Chẳng có một giới hạn nào cho số người có thể đi qua cánh cửa. Chẳng có một
giới hạn nào về việc cất dựng trên thiên đàng. Đức Chúa Trời "lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn
cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn” (II Phierơ 3.9). Chúng ta “ít” là vì “ít người” bằng lòng chịu
bước theo Chúa Jêsus.
D. Bạn Đã Bước Vào Cánh Cửa Nào?
II. Hai Thứ
Cây (các câu 15-20).
A.
Một Lời Cảnh Báo Về Các Tiên Tri Giả (câu 15a).
1. Chúa Jêsus phán chúng ta phải "coi chừng
tiên tri giả”. Bạn biết “coi chừng” có nghĩa là phải
thận trọng, phải dè dặt, phải cảnh giác. Khi bạn đi mua một chiếc xe từ con
buôn, bạn nên dè dặt với người bán xe nầy. Khi bạn làm việc tiếp xúc với dòng
điện, bạn phải cẩn thận coi chừng bị điện giật. Khi bạn lái xe ra xa lộ, bạn
cần phải cảnh giác vì những tên tài xế lái ẩu.
2. Còn “các tiên tri” thì sao? Chúng ta thường nghĩ tới các nhân vật
trong Cựu ước như Êli, Giêrêmi hay Amốt. Nói chung, tiên tri là một vị phát
ngôn thay cho Đức Chúa Trời. Nếu bạn tự xưng mình là một Cơ đốc nhân, theo ý
nghĩa đó bạn chính là một vị tiên tri.
3. Một "tiên tri giả" là người trông giống như,
nói năng như, và hành động như Cơ đốc nhân, nhưng thực sự không phải thế.
B.
Hai Phần Mô Tả Về Tiên Tri Giả (các câu
15b-16).
1. Họ là những kẻ mang
lốt chiên (câu 15b). Nói như thế là đề cập tới vẻ BÊN NGOÀI của họ.
Chúng ta đang sống trong một thời đại kỹ thuật cao cho
nên nhận ra cái gì đó giả hiệu thì thật là khó lắm. Mới đây Bộ Ngân Khố Hoa Kỳ
đã thay đổi mặt ngoài của các tờ giấy bạc 100$US. Tờ 20$US không bao
lâu nữa sẽ thay đổi. Tại sao vậy? Vì màu sắc hiện đại và các loại máy in có khả
năng làm giả những tờ giấy bạc kiểu cũ. Cũng một thể ấy, có nhiều người trông
giống như những Cơ đốc nhân chân chính, song không phải như vậy.
a. Tôi giả sử trong từng Hội Thánh đều có các “tiên tri giả”. Họ trông giống
như Cơ đốc nhân vậy. Họ hành động giống y Cơ đốc nhân. Họ nói năng giống như Cơ
đốc nhân. Trong thực tế, họ là "muông sói hay cắn xé", họ đến "với các
ngươi trong lốt chiên".
b. Đây là hạng người chuyên sử dụng Đấng Christ và nhà thờ vì lợi riêng
của họ. Người ta thường thấy họ đứng
trên toà giảng, là những người sử dụng chức vụ để nuôi dưỡng lòng tham dục của
họ về quyền lực, danh tiếng, ảnh hưởng cùng lòng tham. Tuy nhiên, họ cũng được
thấy ngồi trên hàng ghế. Họ sử dụng các mối quan hệ Cơ đốc của mình để làm ăn,
để làm chính trị, thậm chí mưu cầu về tình ái nữa. Có những con người lợi dụng
đang ngồi trong các hàng ghế.
2. Ai cũng nhìn biết họ bởi trái của họ (câu 16). Điều nầy có ý
nói tới MỌI HÀNH ĐỘNG của họ.
a. Chúa Jêsus phán: "Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết
được”. Một cây ăn trái rất xinh đẹp với tàng lá của nó, nhưng nó sẽ không có
giá trị gì hết nếu không có trái tốt.
b. Bạn có thể hái “trái nho” nơi "bụi
gai". Bạn có thể hái “trái vả” nơi cây “tật lê”. Thế nhưng “bụi gai” không mọc ra “trái nho” và cây "tật lê" sẽ không mọc
ra “trái vả”. Tôi đã nhìn thấy gạc nai gắn trên đầu loại thỏ
rừng lớn con, nhưng thấy như thế không có nghĩa là chúng mọc lên ở đó!
c. Mục đích là, sự khác biệt giữa thật và giả rất tinh vi. Bạn phải nhìn
cho thật kỹ rồi hãy nói.
d. Cách tốt nhất để nhận ra các giáo sư giả là thấu đáo quyển Kinh Thánh
của bạn. Hãy để ý những gì đã được nói ra và những gì còn lại chưa nói ra. Hãy
thử trái đi! Phải cảnh giác. Phải giống như người thành Bêrê trong Công vụ Các
sứ đồ 17.11, họ "đều sẵn lòng chịu lấy đạo, ngày nào
cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng”.
C.
Cây Sinh Ra Trái Tùy Theo Giống Của Nó (các câu 17-18).
1. Chúa Jêsus đang vẽ ra một bức tranh nói về một vườn cây ăn quả, có lẽ
một khóm cây ôlive. Trong khóm cây nầy có những cây tốt cùng những cây xấu.
2. Ngài phán: "Vậy, hễ cây nào tốt thì sanh trái tốt” và “cây
nào xấu thì sanh trái xấu”. Đây là chỗ nói tới Cơ đốc
nhân thật. Có đôi lúc người mang trái xấu, người được đánh dấu bằng trái tốt.
3. Mặt khác, Chúa Jêsus nói rằng “cây nào xấu thì sanh trái
xấu” và “cây xấu cũng chẳng sanh được trái tốt".
4. Tôi biết có người hy vọng mình là một cây tốt, họ hành động giống như
một cây tốt và thậm chí họ nghĩ họ là một cây tốt, song trái của họ thì ngược
lại.
5. Sự Hủy Diệt Của Cây Xấu (các câu 18-19).
a. Một cây ăn trái "không sanh trái tốt" là cây vô
dụng. Vì lẽ đó, nó bị "đốn mà chụm đi”.
b. Đây là chỗ nói tới hình phạt đời đời. Câu 13 cho đây là cách "hủy
diệt". Ở chỗ khác trong Kinh Thánh gọi đấy là địa ngục.
c. Nhiều trường hợp nói về hạng người tôn giáo “giả” hiện có trong
Kinh Thánh.
d. Tôi tin chắc rằng có người trong phòng nhóm nầy đang tìm cách tự tin
rằng họ là Cơ đốc nhân. Họ đến với nhà thờ, dâng hiến tiền bạc, góp phần trong
nhiều cách thế, nhưng thực ra, họ là muông sói đội lốt chiên. Họ là loại cây
xấu mang trái xấu. Họ đang bước đi trên con đường rộng "dẫn tới sự
hủy diệt". Một ngày kia họ sẽ bị "quăng vào
lửa" trừ phi họ để ý tới những lời cảnh báo.
D.
Bạn Là Loại Cây Nào?
III. HAI LOẠI
THẦY (các câu 21-23).
A.
Một Lời Cảnh Báo Cho Thấy Không Phải Ai Xưng Nhận Đấng Christ Đều Là Tín Đồ
Chân Chính Cả Đâu (câu 21).
1. Chúa Jêsus phán: “Chẳng phải hễ những kẻ nói
cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thi đều được vào nước thiên đàng đâu”. Hãy nhìn nhận
điều đó. Những lời nầy khiến cho chúng ta phải bực dọc. Chúa Jêsus chẳng có lợi
lộc gì trong lời nói. Sự khẳng định mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời
không phải là những gì chúng ta nói hoặc diện mạo chúng ta thể nào.
2. Mà đúng hơn, Chúa Jêsus phán Ngài người nào "được vào
nước thiên đàng" là kẻ “làm theo ý muốn của Cha ta
ở trên trời”. Phải
chăng Ngài có ý nói chúng ta phải làm việc mới kiếm được chỗ của mình ở trên
trời? Không! Ngài có ý nói tới đức tin chân chính, sự cứu rỗi đích thực luôn
luôn được tỏ ra trong việc làm theo "ý muốn của Đức Chúa Cha".
3. Mỗi Chúa nhật trên khắp thế giới, người ta lằm bằm những lời nói hư
không. Họ ca hát và nói "lạy Chúa, lạy Chúa", nhưng họ
chẳng biết gì về Ngài cả. Có thể họ biết về Ngài, nhưng họ không biết Ngài theo
cách cá nhân, thân thuộc. Họ thực sự chưa bao giờ được cứu.
B.
Có Nhiều Người Sẽ Lấy Làm Lạ Vì Họ Không Có Mặt Trong Thiên Đàng (các câu
22-23).
1. Giống như Người Giàu Trong Địa Ngục từ Luca 16, họ
sẽ thưa với Chúa. Chúa Jêsus phán: "Ngày đó, sẽ có nhiều
người thưa cùng ta..."
2. Họ sẽ đưa ra bằng chứng cho việc được ở trong thiên đàng. Họ sẽ trình
cho Ngài xem uỷ nhiệm thư, giấy phép của họ. Họ sẽ nói...
a. “Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhơn danh Chúa mà nói tiên tri
sao?" Có nhiều người đã giảng đạo mà chưa hề nhận biết Cứu Chúa. Có nhiều
người lôi cuốn nhiều đoàn dân đông, xây dựng nhiều toà nhà to lớn, xuất hiện
trên vô truyền truyền hình, có nhiều người ũng hộ trên toàn cầu, song lại là "tiên tri
giả". Họ không biết Đức Chúa Trời là Đấng mà họ nói, họ rao giảng về Ngài.
b. “Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhơn danh
Chúa mà trừ quỉ sao?” Phải cẩn thận về những người đang nhảy múa với ma
quỉ! “Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhơn danh
Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?” chúng ta có thể lập một
danh sách “những tay làm phép lạ” hiện đại.
3. Chúa Jêsus sẽ nói với họ: “ta chẳng biết các ngươi
bao giờ”.
G. Campbell Morgan đã viết: [“ta chẳng biết các
ngươi bao giờ”]... không có nghĩa là, Ta
không biết các ngươi, Ta không biết tên tuổi các ngươi, Ta không để ý tới lối
sống của các ngươi; nhưng là "Ta chẳng biết các ngươi bao giờ;" không
có một sự thân thuộc nào, không có một tình bạn nào, không có một mối giao
thông nào giữa chúng ta. Các ngươi lấy danh Ta làm thành danh các ngươi; các
ngươi lấy danh Ta để làm ra các phép lạ của các ngươi; các ngươi lấy danh Ta vì
các mục đích lấy cái tôi làm trung tâm; nhưng các ngươi không biết Ta, và Ta
không biết các ngươi " (trang 79).
4. Chúa Jêsus sẽ nói với hạng người ấy trong ngày đó: "Hãy lui ra
khỏi Ta". Câu nầy đồng nghĩa với con đường rộng dẫn tới
"sự hủy diệt". Nó cũng đồng nghĩa với cây xấu bị "quăng vào
lửa". Nếu bạn không BIẾT Chúa Jêsus trong đời nầy,
bạn sẽ ở đời đời trong địa ngục.
C.
Hãy Nghe Theo Những Lời Cảnh Báo Nầy!
1. Bạn đã chọn đúng cánh cửa chưa? Có phải bạn đang bước đi trên con
đường rộng? Có phải bạn đang mang đúng trái? Phải chăng bạn thực sự NHÌN BIẾT Chúa Jêsus?
2. Bạn đi nhà thờ, không có nghĩa là bạn sẽ được vào trong thiên đàng
đâu! Bạn hành động rất tôn giáo, không có nghĩa là bạn là người ngay thẳng đâu!
Bạn biết Đấng Christ, không có nghĩa là bạn
nhìn biết Đấng Christ đâu! Bạn gọi Ngài là “Chúa”, không có nghĩa
Ngài là
“Chúa” của bạn đâu!
3. Đây không phải là lời cảnh báo của tôi, đây là lời cảnh báo của Ngài.
Hãy nghe theo chúng.
Điều rắc rối với những lời cảnh báo, ấy là người ta bất
chấp chúng vì họ tưởng họ đang sống an ninh. Trường hợp như thế đã xảy ra vào
ngày 10 thàng 4 năm 1979. Tôi nhớ những lời cảnh báo có bão lốc trên Texas và Oklahoma.
Trên bầu trời Wichita Falls
đỗ ra "một trận bão dữ với nhiều cơn lốc xoáy,
mỗi cơn lốc to như một cơn bão bình thường và đường kính của nó lên tới cả dặm
xa". Trong một bức ảnh lịch sử: "những cơn
lốc xoáy quyện vào nhau và trông nó như một quả cầu nước".
William Hauptman viết: "Anh
tôi sống ở Wichita Falls,
khi anh ấy nhìn thấy cơn bão ụp đến, anh đưa cả gia đình vào xe rồi chạy đi.
Đây không phải là một ý kiến hay, nhưng anh tôi từng là tay săn bão, và đây là
suy tưởng đầu tiên hiện đến trong lý trí của anh ấy. Cơn bão đuổi theo anh ấy
suốt con đường băng ngang qua thị trấn. Điều anh ấy nhớ rõ ràng nhất là những
kẻ không tìm được chỗ trú thân. Khi anh ấy đi ngang qua một siêu thị nhỏ, anh
ấy nhìn thấy một số người đang đứng ở chỗ đậu xe, họ nhìn xem cơn bão đang tới
gần. Anh ấy gặp mấy chiếc xe khác và đã nhá đèn vào họ – họ cứ lái xe thẳng vào
cái phễu của cơn giông. Anh ấy thấy một số người băng ngang qua bãi cỏ, anh
thấy cái chết đang treo trên đầu họ”.
Cơn giông tố đó đã gây ra thiệt hại về tài sản lên tới
400 triệu USD (tệ hại nhất trong lịch sử bang Texas), hơn 3000 ngôi nhà
bị hủy diệt kể cả toàn bộ hai toà nhà cao tầng và 20.000 người phải sống vô gia
cư. Trong ngày đó, tệ hại nhất là đã có 42 người chết trong ngày đó.
Hauptman kết luận: "94 năm sau trận bão Goliad, chúng tôi có thể
xác định chính xác nơi mà chúng sẽ đỗ ụp vào. Nhưng dường như sự xác định đó đã
tạo ra một ít khác biệt".
Cũng
một thể ấy, có nhiều người người đang đi trên con đường “rộng”. Họ lo toan công việc làm ăn của họ trong con đường “hủy diệt” đời đời. Họ lắng nghe những lời cảnh báo rồi nghĩ:
"Chuyện đó
sẽ chẳng xảy ra cho tôi đâu", ...nhưng chuyện ấy sẽ xảy tới! Tại sao không tìm
nơi ẩn trú trong Chúa Jêsus ngay hôm nay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét